Triệu thị thở phào nhẹ nhõm: “Còn xem như có lương tâm.”
Ngừng lại một chút, nàng thấy bà lão kia vẫn còn đứng chờ ở dưới để nàng lên tiếng, bèn khoát tay: “Đi đi, cứ làm theo lời của bảy cô nương đi.”
Có chủ mẫu đương gia lên tiếng, người bên dưới đương nhiên làm việc nhanh nhẹn hơn.
Không đến một canh giờ, phòng Trịnh thị đã sáng sủa hẳn lên. Cái mùi hôi thối bị quét sạch sẽ. Đan Nương thậm chí còn cho người chuẩn bị nước nóng, để lau người cho Trịnh thị, rồi đổi lại quần áo sạch sẽ, sau đó mới để nàng ta nằm xuống.
Đại Ước là mất con, Trịnh thị quá đau buồn, luôn mệt mỏi, không gượng dậy nổi.
Đan nương biết, đây là bệnh từ tâm.
Nàng vốn không phải là thầy thuốc, càng không thể chữa cái bệnh trong lòng này.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play