Bước vào phòng Trịnh thị, nàng thấy mặt nàng ta tái như giấy, trên đầu đội một chiếc băng trán, tiều tụy nằm trên giường, hơi thở mong manh, vẻ mặt bi thương.
Cảnh tượng đó, đừng nói Đan Nương, ai nhìn thấy cũng không khỏi xót xa.
Nàng ngồi bên giường Trịnh thị, chỉ cách một thước đã nghe thấy một mùi hôi chua. Lại nhìn kỹ, đúng là mùi phát ra từ đệm giường của Trịnh thị.
Khẽ nhíu mày, nàng lại nhanh chóng phân phó người hầu mở cửa sổ để thông hơi.
Ai ngờ bên cạnh một bà lão cản lại: “Bảy cô nương không biết, nhà ta năm nãi nãi bây giờ đang ngồi được tháng nhỏ, không thể bị gió lùa.”
“Vậy sao không đổi cái đệm giường này?” Đan Nương ngữ khí rõ ràng sắc bén hơn mấy phần.
“Cô nương còn trẻ, không hiểu phép tắc ở đây. Người phụ nữ vừa mới sinh xong không được đổi đệm giường. Nếu đổi đi, sẽ đổi cả phúc khí của thai sản ban đầu. Đây là lệnh của chủ mẫu.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT