Lục Kiêu mở mắt ra, ánh sáng chói chang làm cậu theo bản năng giơ tay che lại.

Mùi nước sát trùng xộc vào mũi, bên dưới là chiếc giường bệnh cứng đơ, bên tai là tiếng "tít tít" đều đặn của máy móc giám sát.

"Đây là... bệnh viện?"

 Ký ức cuối cùng của cậu là bản thân đang tổ chức sinh nhật tuổi 30 trong căn hộ của mình, mở một lon bia, nhìn chiến hữu dẫn con gái đến nhà chơi. Con bé dừng lại trước cuốn tiểu thuyết bìa hồng phấn trong nhà cậu, có tựa đề: [Tình Yêu Hoa Hồng: Bảo Bối Độc Quyền Của F4.]

Cậu nhớ mình chỉ lật vài trang vu vơ, rồi tiện mồm cười nhạo một câu: “Cái cốt truyện Mary Sue này mà cũng có người đọc ư?”, rồi sau đó…

【 Đinh! Hệ thống phản công tẩy trắng pháo hôi đã kích hoạt, ký chủ Lục Kiêu, thân phận đã xác nhận. 】

Một giọng nữ máy móc đột nhiên vang lên trong đầu cậu, khiến Lục Kiêu thiếu chút nữa lăn từ trên giường xuống

Cùng lúc đó, một dòng ký ức xa lạ ồ ạt tràn vào đại não cậu.

Học viện quý tộc Thánh Hoa Hồng…

Học viện hàng đầu trực thuộc Liên minh Tài phiệt Tinh tế…

Hệ chiến đấu Cơ giáp…

F4…

Cậu là con riêng của Lục gia, vì yêu Bùi Xuyên từ cái nhìn đầu tiên, lén lút chạm vào cơ giáp của Bùi Xuyên. Kết quả là bị ba người còn lại trong F4 bắt quả tang, bị hiểu lầm là muốn gian lận và bị đánh cho tơi bời…

"Khoan đã, đây không phải là tình tiết trong cuốn tiểu thuyết kia sao?"

Lục Kiêu hoảng hốt sờ lên mặt mình, cảm giác vừa xa lạ vừa quen thuộc.

Cậu loạng choạng bò dậy, mặc kệ kim truyền nước trên mu bàn tay còn đang cắm vào, lao thẳng vào nhà vệ sinh trong phòng bệnh.

Trong gương hiện ra một khuôn mặt tái nhợt, thanh tú. Mái tóc đen rối tung gần như phủ kín mắt, mái dài đến mức gần chọc vào mắt.

Lục Kiêu bực bội “Chậc” một tiếng, thô bạo hất mái tóc lên, cả khuôn mặt gần như dán cả mặt vào gương.

"Mẹ kiếp..." 

Cậu nhìn chằm chằm khuôn mặt trong gương, dưới mắt có hai mảng quầng thâm, má trái còn sưng một cục bầm tím , nốt ruồi nhỏ màu đen trên gò má phải đặc biệt nổi bật.

Đây mẹ nó không phải là mặt cậu hồi mới hơn hai mươi tuổi sao?

Lục Kiêu theo bản năng sờ cằm, rồi kéo kéo má, đau đến nhíu mày.

Người trong gương cũng nhe răng trợn mắt giống cậu, biểu cảm rất giống một con sói con bị chọc giận.

Cậu nhìn chằm chằm vài giây: "Má nó, gặp ma rồi!"

【 Chúc mừng ký chủ đã thành công nhập vai trong thế giới 《Tình Yêu Hoa Hồng》. 】 Giọng máy móc lại vang lên【 Ngài hiện tại là Lục Kiêu, sinh viên năm 3 khoa chiến đấu Cơ giáp của Học viện Thánh Hoa Hồng, đồng thời cũng là con riêng bí mật của chủ tịch tập đoàn Lục Thị, Lục Chấn Đình. 】

Lục Kiêu nhíu mày, theo bản năng đưa tay véo mặt mình lần nữa, xác nhận bản thân đúng là đã xuyên sách.

Cậu hít sâu một hơi, nghiến răng hỏi:

“Khoan đã, ý mày là gì? Tao xuyên thành ai cơ? Cái thằng gay biến thái suốt ngày rình rập Bùi Xuyên đó à?!”

Hệ thống vô cảm sửa lại: 【 Nói đúng ra là nhân vật pháo hôi “vì si mê thành viên F4 – Bùi Xuyên, lén lút chạm vào cơ giáp của Bùi Xuyên, kết quả bị F3 hiểu lầm là muốn gian lận, bị đánh tơi bời một trận rồi hoàn toàn hắc hóa thành biến thái, nhiều lần quấy rầy Bùi Xuyên không thành công, cuối cùng bị học viện đuổi học, và một ngày nọ trên đường về nhà bị kẻ sát nhân hàng loạt giết nhầm”. 】

Lục Kiêu: "..."

Cậu im lặng hai giây, rồi đột nhiên cười lạnh, ánh mắt lập tức trở nên sắc như dao.

“Nói vậy, nhiệm vụ của tao là lấy lòng mấy thằng F4 kia, tẩy trắng bản thân, đóng vai một cái nền ngoan ngoãn hiểu chuyện à?”

Hệ thống: 【 Đúng vậy, ký chủ cần phải — 】

“Tao không làm! Mày muốn tao đi lấy lòng mấy thằng nhóc mũi hếch lên trời đấy á? Mơ đi.”

Lục Kiêu đi ra khỏi nhà vệ sinh, lắc lắc đầu: “Nếu đã muốn chơi, vậy thì chơi lớn luôn. Làm pháo hôi á? Ha, Ông đây trực tiếp làm cha bọn nó!” 

Đã 30 tuổi rồi mà giờ lại trẻ ra hai mươi!

Ưu đãi này không phải lúc nào cũng có đâu!

Hệ thống im lặng hai giây: 【… Chúc ngài may mắn. 】

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play