Sở Yên lại múc thêm một thìa, ăn đến mức mắt cong cong.
Trước kia cô chưa từng ăn những món này, Liễu Sanh không cho cô ăn, mỗi ngày đều là rau củ quả, ức gà, sữa bò và vitamin C, ăn đến mức cô muốn nôn ra.
Tây Xuyên Thành thật tốt, thật ấm áp, Hoắc Vọng cũng thật tốt.
Sở Yên nghĩ, cuộc sống có lẽ không khó chấp nhận như cô nghĩ, có lẽ không còn khiêu vũ nữa, rời xa Liễu Sanh, cô vẫn có thể bắt đầu cuộc sống mới của mình.
Thử một cách sống khác. Ít nhất, hiện tại cô rất vui vẻ và tự tại.
Ăn một lát, Sở Yên nhìn chằm chằm xiên thịt heo trong tay Hoắc Vọng, trông cũng rất ngon. Cô tựa như một đứa trẻ mới lớn, cái gì cũng muốn thử một lần.
“Hoắc Vọng, em muốn nếm thử xiên thịt của anh.” Mắt Sở Yên sáng lấp lánh.
Hoắc Vọng cầm cho Sở Yên một xiên, vợ đòi ăn thịt cũng thật đáng yêu, giống như một chú mèo con vậy.
“Anh giúp em gỡ thịt xuống nhé.” Nói rồi, Hoắc Vọng cầm một cái bát mới, dùng đũa nghiêm túc gỡ thịt.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT