Ý thức được phản ứng của mình hơi quá, Sở Yên dừng bước.Cô cũng không biết vì sao, đối với Lương Thương lại có một loại bản năng kháng cự và sợ hãi.
Tự mình điều chỉnh lại cảm xúc, Sở Yên hỏi hắn: “Anh đến tìm Hoắc Vọng sao? Anh ấy vừa mới đi rồi.”
Sở Yên cúi đầu, tránh không để ánh mắt chạm vào Lương Thương. Đợi một hồi lâu, người đứng ở cửa vẫn không trả lời, Sở Yên ngẩng đầu liếc nhìn Lương Thương một cái, phát hiện hắn đang nhìn chằm chằm mình. Ánh mắt kia, không hề trong sáng mà đầy vẻ xâm lược. Dường như giây tiếp theo liền muốn nuốt chửng cả cô.
Thịch ——  Sở Yên trong lòng chợt thót lại, hoảng loạn che ngực lùi lại mấy bước lớn. Sao có thể chứ, cô hiện tại là chị dâu của hắn mà!!
Trong lòng quá mức kinh hãi và sợ hãi, Sở Yên nuốt nước miếng ừng ực, thật cẩn thận ngước mắt nhìn Lương Thương. Lần này lại không có cảm giác đó nữa.
Lương Thương đứng ở cửa, trên mặt là nụ cười đúng mực, giữ khoảng cách, không mang theo một tia tà ý nào.
“Được.” Hắn nhìn cô, lại nói, “Cô người không khỏe sao? Có cần tôi đưa cô đến bệnh viện không?”
Sở Yên định thần lại, hơi thả lỏng hơn: “Tôi… tôi không sao.”
Thật là, cô đang nghĩ cái gì lung tung cái gì vậy chứ!

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play