Chương 14: Tôi sẽ đến Tam Thanh quán để tạ lễ
Lục Hành Phong nhận được ảnh qua hậu đài, vì rất muốn xem nên nói chen vào livestream:
“Sau này nếu mấy bạn gửi gì cho tiểu đạo trưởng Nha Nha mà không muốn tôi xem được thì nhớ nói trước nha. Tôi sẽ cố kìm nén sự tò mò của mình!”
“Vậy… tấm ảnh vị hôn phu của chị, tôi được coi không?”
Lục Hành Phong hỏi một cách rất thận trọng.
Giọng của Thích Ăn Rau Mùi nghe có vẻ buông xuôi: “Anh cứ xem đi.”
Thế là trước màn hình điện thoại lại có thêm một đôi mắt nữa.
Người trong ảnh đang mỉm cười, đuôi mắt có vài nếp nhăn rõ. Anh ta rất điển trai, mặc vest, nhìn qua thì có vẻ khí chất ôn hòa.
Lục Hành Phong nhìn xong, lẩm bẩm: “Anh này nhìn cũng ổn thật.”
Nha Nha cau mày: “Ổn chỗ nào chứ? Anh nhìn mắt ảnh đi, khi cười, lòng trắng ở bốn phía tròng mắt đều lộ ra. Đây gọi là tướng 'tứ bạch nhãn', ngoài mặt thì dịu dàng nhưng trong lòng rất dữ.”
Nghe vậy, Lục Hành Phong há hốc miệng: “Ủa, vậy là sao? Vậy tiểu đạo trưởng Nha Nha, em nói chị ấy có tướng yểu mệnh, là ý chỉ... anh ta hại chết chị ấy sao?”
“Ừm.” Nha Nha gật đầu, “Vừa nhìn ảnh là biết ngay. Xem tướng có thể thấy được tính cách con người. Chú ruột của chị ấy, tính cách có vấn đề, là kiểu người tâm cơ rất sâu.”
Thích Ăn Rau Mùi thấy Nha Nha với Lục Hành Phong cứ thản nhiên ngồi phân tích ảnh của cô và hôn phu, bỏ mặc cô một bên, đành tự chen vào: “Vậy cụ thể… anh ta sẽ hại người như nào?”
Nha Nha đáp ngay: “Mua bảo hiểm. Anh ta đã hỏi thăm mấy công ty bảo hiểm rồi, chỉ đợi cưới xong là mua, rồi sau đó ra tay giết chị.”
Nói xong, Nha Nha lại nói thêm: “Nếu chị không tin lời em, thì có thể dùng, ừm, cái gì nhỉ, phương pháp khoa học nhất để kiểm tra xem hai người có quan hệ huyết thống không. Sư phụ nói cái đó gọi là… gọi là xét nghiệm thân gì đó…”
Lục Hành Phong tiếp lời: “Xét nghiệm huyết thống!”
Nha Nha gật đầu.
Thích Ăn Rau Mùi còn muốn phản bác: “Em vừa nói em thấy được cha mẹ tôi để lại âm phúc, thế thì tại sao ba mẹ tôi lại vẫn chết? Em nói mâu thuẫn quá rồi đó.”
Nha Nha nghiêng đầu: “Ba mẹ chị gặp chuyện là sau khi chị quen anh ta. Là mệnh sát của anh ta ảnh hưởng đến cha mẹ chị.”
[Trời đất, ý là… chị gái Thích Ăn Rau Mùi à, anh kia là sát tinh của cả nhà chị hả?]
[Đúng đó, người ta khắc chị đó chị ơi, tỉnh táo lại đi!]
Dòng chữ “anh ta khắc chị” tràn ngập màn hình livestream, khiến Thích Ăn Rau Mùi lập tức tỉnh táo lại.
Đúng rồi, trước khi gặp anh ta, cuộc sống của cô rất suôn sẻ, cha mẹ cũng khỏe mạnh. Tai nạn giao thông xảy ra, chính là sau khi cô quen người đàn ông đó.
— Thì ra anh ta khắc mình.
“Thì ra cái chết của ba mẹ… tôi cũng có phần.” Giọng Thích Ăn Rau Mùi tràn đầy cay đắng.
Nha Nha nghe ra được nỗi buồn trong lời nói của cô, nhíu mày lại. Cô bé không hiểu trong lòng đối phương đang nghĩ gì, vì trong đầu Nha Nha, gặp người không tốt thì rời đi là xong.
Nhưng Lục Hành Phong thì hiểu được. Anh vội nói: “Nha Nha, ba mẹ của chị ấy không trách chị đâu, đúng không?”
“Chuyện đó em không biết đâu.” Nha Nha thành thật trả lời, “Muốn biết ba mẹ chị ấy nghĩ gì, thì phải hỏi họ thôi.”
Lục Hành Phong ra sức nháy mắt ra hiệu cho Nha Nha: “Em chắc chắn đoán ra được mà, thử tính kỹ lại xem, ba mẹ chị ấy có trách chị ấy không?”
[Lục Hành Phong sợ chị gái buồn quá hay sao ấy…]
[Ơ nhưng chị ấy cũng nhìn thấy bình luận mà, tụi mình đừng nói quá.]
Nha Nha nhìn đôi mắt cứ nhấp nháy của Lục Hành Phong, nhíu mày: “Em thật sự không đoán được đâu. Người chết rồi thì đạo sĩ không xem được nữa. Nhưng có thể để chị ấy nói chuyện ngắn với ba mẹ một lát.”
Vừa nói, Nha Nha phất nhẹ tay, một lá bùa hiện ra trong tay em.
Lục Hành Phong nhìn kỹ đạo bào màu xanh trên người Nha Nha, hoàn toàn không hiểu lá bùa xuất hiện từ đâu.
Khi anh còn đang ngơ ngác, Nha Nha đã đặt lá bùa lên bàn, rồi không biết rút từ đâu ra một cây bút lông nhỏ, bắt đầu vẽ ngoằn ngoèo lên bùa.
Rất nhanh, một lá bùa được hoàn thành.
Nha Nha mang lá bùa đến trước tượng tổ sư gia, thì thầm: “Tổ sư gia ơi, Nha Nha gặp chút khó khăn, muốn xin người giúp đỡ, mời cha mẹ của vị có duyên này hiện lên gặp cô ấy một lát, mong người đồng ý.”
Nói xong, Nha Nha cúi đầu trước tượng.
Ngay khoảnh khắc cúi đầu xong, lá bùa trong tay em bốc cháy, và trong livestream bỗng vang lên tiếng kêu đầy kinh ngạc của Thích Ăn Rau Mùi.
“Ba! Mẹ! Là thật sao?”
Cô cứ tưởng mình đang mơ giữa ban ngày.
Ông nội ở viện dưỡng lão cao cấp, cô ở nhà một mình. Cha mẹ đã mất nay lại xuất hiện trước mặt cô.
Nước mắt lập tức trào ra, cô nức nở: “Ba mẹ ơi, con nhớ hai người lắm…”
[Ơ cái gì vậy? Chị Thích Ăn Rau Mùi thật sự thấy ba mẹ mình sao?]
[Có thật không đó? Mới nãy còn nói ba mẹ chị ấy bị chú ruột kia hại chết mà?]
[Nhưng Nha Nha rõ ràng có cầu nguyện trước tượng tổ sư rồi, chẳng lẽ thật sự hiệu nghiệm?]
Mọi người không ngừng đoán, nhưng vẫn chỉ nghe thấy giọng một mình Thích Ăn Rau Mùi.
“Con xin lỗi, là do con quen người đó, ảnh hưởng đến vận khí của ba mẹ… Con xin lỗi.” Giọng cô tràn đầy hối hận. Một lúc sau, cô lại nói tiếp: “Vâng, con vẫn định kỳ gửi tiền vào quỹ từ thiện… Vậy thật sao? Ba mẹ không trách con à?”
“Thật không vậy? Còn nói kiếp sau vẫn muốn đầu thai làm vợ chồng, còn muốn tiếp tục làm ba mẹ của con nữa sao? Vậy con cũng muốn tiếp tục làm con gái của ba mẹ!”
“Vâng… Vâng… Ba mẹ, tạm biệt.”
Giọng Thích Ăn Rau Mùi nghẹn ngào, mãi một lúc sau mới cất lời trở lại: “Cảm ơn em, tiểu đạo trưởng Nha Nha. Ba mẹ tôi thật sự không trách tôi. Họ bảo tôi nhanh chóng xử lý chuyện hôn ước, tôi sẽ gửi tiền xem bói cho em ngay.”
Sau đó, cô chuyển khoản 666 cho Lục Hành Phong.
Chuyển xong, cô còn nói thêm: “Đợi tôi giải quyết xong chuyện với người đó, tôi sẽ đến Tam Thanh quán để tạ lễ, góp thêm hương khói cho tổ sư gia. Tạm biệt, tiểu đạo trưởng Nha Nha.”
Nói xong, Thích Ăn Rau Mùi tắt cuộc gọi thoại.
Livestream lập tức rộ lên.
Từ gọi là “vị hôn phu” chuyển sang “người đó”, rõ ràng Thích Ăn Rau Mùi đã hoàn toàn buông bỏ.
Livestream này… có hơi linh thật đấy!
Nha Nha nhìn điện thoại, nghiêng đầu nói: “Giờ bốc người thứ hai để xem bói nè.”
Em mở chức năng quay số trong app livestream.
Lần này, số người tham gia rút thăm đông hơn hẳn!