Giống như Quân Dung vậy, rõ ràng chỉ là mì bình thường, hắn lại ăn ra cảm giác như sơn hào hải vị.
Sau khi phì cười, Tiêu Ngọc lại có chút cảm giác thành tựu khó tả.
Hắn thích đến vậy, về sau có thể thường xuyên làm cho hắn ăn, ngược lại cũng không phiền phức lắm.
……
Hai người từ sáng đến giờ cũng chưa ăn cơm, quả thật rất đói bụng, một tô mì rất nhanh liền hết sạch.
Sau khi ăn xong, hai người ngả lưng vào ghế, đều có chút lười biếng, không muốn nói gì.
Rất lâu sau, Quân Dung mới hoàn hồn, “Kẻ hạ dược đã tìm thấy rồi?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT