Chỉ cần nàng tìm mình nói chuyện, thì không có chuyện nào là nhỏ cả!
"Ngươi đang yên đang lành sao lại gây mâu thuẫn với nàng? Nàng ức hiếp ngươi? Không đến mức đó chứ? Có Phó Nhất Tiếu ở đó, hắn không thể nào để người khác ức hiếp ngươi. Ngươi mau nói đi, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?"
Ninh An mấp máy môi, do dự nói: "Ta nếu nói ra, cha đừng giận. Nếu như mẫu thân biết, ngươi phải nói đỡ cho ta đó."
Biên Hải nghe vậy thì càng luống cuống, "Ngươi cứ nói trước xem sao."
Ninh An cũng biết trong những chuyện đại sự, cha vẫn sẽ đứng cùng một phía với mẫu thân, nên cũng không cưỡng cầu lời hứa của hắn, một mạch kể hết chuyện xảy ra sau khi nàng đến biên quan.
Cuối cùng nàng vẫn chưa hết giận nói: "Ngay từ đầu ta chỉ muốn xem mặt mũi Tiêu Ngọc ra sao, rồi cảnh cáo nàng tránh xa Phó Nhất Tiếu một chút. Ai ngờ nàng tính tình vừa ương bướng vừa khó chịu, rất đáng ghét. Ta thấy ngứa mắt, đã nói móc nàng vài câu. Phó Nhất Tiếu không giúp ta thì thôi, còn giáo huấn ta một trận. Ta khi nào từng phải chịu loại khí này? Lập tức thì càng phản cảm Tiêu Ngọc. Về sau náo ra chuyện đua ngựa, ta cũng không ngờ nàng lại ác như vậy..."
Biên Hải nghe xong quả thực không biết phải hình dung tâm trạng mình thế nào, chỉ cảm thấy hối hận vì sao ngày trước lại yêu chiều nữ nhi này đến vậy, vậy mà lại nuôi dưỡng nàng thành ra cái tính tình không coi ai ra gì, vô pháp vô thiên như thế?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play