"Ngươi..." Tiêu Ngọc không ngờ Ninh An lại biết làm loại chuyện này, nàng cho rằng Ninh An chỉ là ương ngạnh tùy hứng, lại không ngờ đến tâm địa độc ác đến mức này.
Nhưng bây giờ không phải lúc so đo những chuyện này, ngựa của nàng rõ ràng quá kinh hãi, không thể trấn an được nữa.
"Ô, đừng sợ..."
Tiêu Ngọc vừa kéo dây cương, vừa đưa tay vuốt ve lưng ngựa, ý đồ để nó an tĩnh lại, nhưng hiệu quả cực kỳ nhỏ nhoi.
Ninh An đắc ý nhìn xem con ngựa bị chệch hướng của nàng mang đi phóng về phía sườn dốc bên kia, cười to nói: "Súc sinh chính là súc sinh, không thông nhân tính, ngươi an ủi nó cũng vô dụng, trận này, ta thắng chắc!"
Tiêu Ngọc lạnh lùng liếc nhìn nàng một cái, "Vậy ngươi chẳng phải là súc sinh không bằng? Thông nhân tính, lại không nhân tính."
"Ngươi..." Ninh An nhìn xem khuôn mặt không chút rung động nào của nàng, càng tức giận, nàng cũng không tin, Tiêu Ngọc lúc này còn có thể giữ vững tỉnh táo, sở dĩ mặt không đổi sắc, nhất định là vì mặt nạ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT