“Thôi thôi, đừng nói mấy đạo lý lớn lao đó, ta không phải kẻ ngu, ngươi lải nhải mãi, sao giống như bà già vậy?”
Phó Nhất Tiếu: “……”
Lòng tốt bị coi như dạ sói, còn muốn bị dạ sói ném xuống đất giẫm hai cái!
Hắn cảm thấy mình quả thực nên ít nói chuyện, không thì dễ bị tức chết mất.
“Ngươi yên tâm, ta đến lúc đó sẽ chuẩn bị xe ngựa, ngươi đi đường của ngươi, chúng ta đi sau.”
Phó Nhất Tiếu nói xong, liền đứng dậy cáo từ, Ninh An cũng không giữ hắn lại, miễn cưỡng đồng ý.
Nhưng chờ Phó Nhất Tiếu vừa đi, sắc mặt nàng liền trầm xuống, “Cứ để ta buông tha Tiêu Ngọc như vậy? Nằm mơ!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play