Tiêu Ngọc ngủ thiếp đi, lại mơ một giấc mộng mị màng. Khi tỉnh lại, toàn thân nàng như mới vớt từ dưới nước lên.
Một cánh tay nàng đặt ngang trên mặt, che mắt. Hậu tri hậu giác, nàng phát hiện mình không phải vì ác mộng mà toàn thân mồ hôi lạnh, mà là vì nóng...
Vân Quốc lúc này đang vào đầu hạ, trời rất nóng. Trước khi ngủ, nàng đã đắp một chăn dày cộm, không nóng mới lạ.
Nàng miễn cưỡng nằm trên giường thêm một lúc, đang do dự có nên dậy hay không, thì nghe thấy tiếng ai đó ở phía xa hỏi: "Tỉnh rồi? Khó chịu sao?"
Nghe thấy giọng nói này, Tiêu Ngọc bỗng dưng mở mắt. Phó Nhất Tiếu? Sao hắn lại tới đây?
Buông cánh tay xuống, Tiêu Ngọc bị ánh sáng rõ ràng trong phòng làm mắt hơi lóa đi.
"Sao ngươi lại tới đây?" Nàng trừng mắt nhìn, cố nén nước mắt sắp trào ra, chống tay ngồi dậy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT