Chiếc thuyền khách này rất lớn, bên trong có nam nữ già trẻ đều có, rất nhiều người, rất náo nhiệt, đặc biệt là lúc đến giờ cơm. Chỉ cần cách tấm cửa là có thể nghe thấy tiếng gào to từ dưới đáy thuyền.
Lúc này vừa ăn xong điểm tâm, chính là lúc mọi người tinh thần sung túc nhất, không ít người đều đi ra hoạt động trên thuyền.
Tiêu Ngọc xuyên qua đám người đi tới đầu thuyền, so sánh với mọi người, nàng hiện tại càng ưa thích ngắm nhìn nước và trời.
Đứng ở đầu thuyền ngắm nhìn mặt sông mênh mông vô bờ, nhìn bầu trời bát ngát, sẽ cho nàng một cảm giác trời cao biển rộng, tự do không trói buộc.
Hít sâu một hơi không khí trong lành, Tiêu Ngọc cảm thấy thể xác tinh thần thư thái, mặc dù cổ vẫn còn rất đau, nhưng điều đó không hề ảnh hưởng đến nàng ngắm cảnh, cùng lắm thì không cúi đầu mà thôi.
Nhưng nàng không tìm phiền phức, phiền phức lại tìm đến nàng.
Phía sau bỗng nhiên truyền đến một loạt tiếng bước chân, Tiêu Ngọc vốn không muốn để ý, còn tưởng rằng có lẽ chỉ là hành khách bình thường, kết quả người kia bỗng nhiên đụng vào nàng một chút.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT