“Hừ, đừng tìm ta nói chuyện này vô bổ. Nói một chút ngươi làm gì đi, ta sao không biết ngươi ở Bỉnh châu còn nhận biết người nào đâu?”
Biết sư phụ này không dễ lừa, Chương Lão Thán thở dài một tiếng, buông rác, xoay người lại đối mặt với hắn, nghiêm túc nói: “Sư phụ, con đã nói với người trước đó rồi, con đang làm việc cho Nhiếp chính vương.”
“A, ngươi nói tiểu nha đầu kia à, đúng là lợi hại. Ta đi du lịch khắp Giang Nam, Bắc, cũng có nghe nói về nàng. Buồn cười là thế nhân chỉ nói nàng gian nịnh, hiệp thiên tử dĩ lệnh chư hầu, lại chưa từng thấy chiến công của nàng. Ta lại rất ngưỡng mộ nàng, nếu có cơ hội còn muốn gặp nàng.”
Lão nhân quay người ngồi xuống bậc thang, vỗ vỗ chỗ bên cạnh mình, nói: “Ngươi đi chuyến này cũng thấy mệt rồi, ngồi xuống nói chuyện đi.”
“Tạ sư phụ.” Chương lão ngồi xuống bên cạnh lão nhân, có chút phiền muộn nói: “Ngài bây giờ muốn gặp nàng thì chỉ có thể suy nghĩ thôi, nàng đã không còn ở kinh đô nữa.”
“Ý gì? Cái gì gọi là không còn ở kinh đô? Nàng đi nước khác làm sứ giả sao?”
“Không phải, sư phụ. Ngài đợi trong núi sâu này bao lâu rồi? Bên ngoài đã thay đổi rất nhiều rồi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play