Tiêu Ngọc nhíu mày: “Người say xưa nay sẽ không nói mình say, ngươi xác định ngươi không có say sao?”
Hoa Diệp nghiêng đầu suy nghĩ kỹ một lát, chậm rãi gật đầu nói: “Không có say.”
Tiêu Ngọc nhịn không được cười khẽ.
Thì ra Hoa Diệp say rượu lại là như vậy, còn có chút trẻ con, hoàn toàn khác với bình thường.
Tiêu Ngọc ngả người ra sau ghế, chỉ chỉ xiềng xích trên đất nói: “Giải cho ta.”
Hoa Diệp kiên quyết lắc đầu, “Không được, giải ra ngươi sẽ chạy.”
“Ngươi đối ta không có lòng tin như vậy sao? Ngươi nhốt ta ở chỗ này, phái nhiều người trông coi ta như vậy, ta chạy đi đâu được? Ta tay trói gà không chặt, lại không có người giúp đỡ, ngươi có phải hay không nghĩ nhiều quá rồi?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play