Hoa Diệp nhanh chóng trở về, trong tay còn cầm một cành hoa lê.
Hoa lê trắng ngần như tuyết tụ lại thành từng chùm, bị Hoa Diệp tùy ý nắm trong tay.
“Hoàng hậu nương nương sao lại đứng đây? Huynh trưởng không phải đã tỉnh rồi sao?”
Hoàng hậu dời mắt khỏi cành hoa trên tay hắn, nhìn lên mặt hắn, có lẽ cảm xúc đã dồn nén đến một mức độ nhất định, nàng bỗng nhiên nói một câu như khiêu khích: “Bản cung cũng ra ngoài hít thở không khí.”
Hoa Diệp nhướng mày, cười với nàng nói: “Vậy Hoàng hậu nương nương còn muốn hít thở không khí không? Tốt hơn là cùng Thần đệ vào xem huynh trưởng?”
Hoàng hậu không nói gì, quay người đi trước. Hoa Diệp cũng không để ý, thong thả đi theo phía sau. Hoa Minh lúc này đã đứng dậy, đứng bên cửa sổ, thấy hai người đi vào liền quay người lại: “Về rồi, sao đi lâu vậy?”
Hoàng hậu cười khẽ nói: “Thần thiếp đứng bên ngoài nhìn phong cảnh một lát, hít thở không khí.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play