"Cô nương là người phong nhã, cũng khác xa với Nhiếp chính vương trong truyền thuyết."
Tiêu Ngọc hiếu kỳ, "Trong truyền thuyết ta là dạng gì? Tâm ngoan thủ lạt, hiệp thiên tử dĩ lệnh chư hầu đại gian thần?"
Hoàng hậu sững sờ, lập tức che miệng cười đến run cả người, "Không có, ai dám nói như vậy ngươi? Ngươi sao lại tự nói mình?"
Phương tâm trở về, phía sau còn có hai tiểu cung nữ, một người tay cầm khay gỗ lim.
"Nương nương, cô nương, trà bánh tới, các người chậm dùng."
Phương tâm đặt khay xuống, lấy từng chén trà một đặt xuống. Hai cung nữ cũng đứng phía trước, nhất thời che khuất Tiêu Ngọc và hoàng hậu vô cùng kín đáo.
Tiêu Ngọc liếc qua khe hở nhìn về phía Lâm Hạc bên ngoài đình nghỉ mát, quyết định nhanh chóng, nghiêng người ghé vào tai hoàng hậu thì thầm, vừa vội vừa nhanh, nhưng rất rõ ràng: "Cẩn thận Minh vương, giúp ta."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT