"Chỉ là mười vạn binh mà dọa chúng ta sợ hãi không chiến sao? Vậy ta Phong Quốc thiết huyết nam nhi để ở đâu? Thừa tướng không khỏi quá đề cao người khác, làm giảm uy phong của mình." Hoa Diệp vẻ mặt lạnh lùng.
"Minh vương nói cẩn thận!" Thừa tướng có chút không vui, nhìn gương mặt trẻ tuổi xinh đẹp của Hoa Diệp, trong lòng khinh thường, "Minh vương còn trẻ tuổi, chưa từng trải qua những chuyện này, không biết nỗi khổ của bách tính. Có dã tâm là tốt, nhưng dã tâm đó không thể lớn đến mức khủng khiếp, lớn vô biên được sao?"
"Thừa tướng cho rằng bản vương nói không đúng? Nước Lão trước kia còn chống đỡ được là vì có Nhiếp chính vương ở đó, nắm giữ mười vạn Huyền Ưng quân, thủ đoạn tàn nhẫn, quyết đoán, hành động nhanh gọn, trấn giữ triều đình Lão Quốc, lúc đó mới đảm bảo Lão Quốc ổn định, giang sơn vững chắc. Nhưng hôm nay Nhiếp chính vương đã không còn, mười vạn Huyền Ưng quân cũng tung tích không rõ, Lão Quốc chính là hổ hết răng, còn không phải mặc người xâu xé sao?"
Hoa Diệp không cười, dung mạo có chút lạnh lùng, dung mạo quá tinh xảo, khiến hắn có một loại cảm giác xa cách bẩm sinh.
Hắn nói không nhanh không chậm, giọng nói cũng không lớn, nhưng lại khiến không ai có thể phản bác. Hắn ngồi xuống đó, không cần làm gì, khí thế đã thắng một nửa.
Thừa tướng bị một người trẻ hơn mình rất nhiều tuổi bác bỏ đến cứng miệng không trả lời được, tự giác mất mặt, mặt đỏ bừng chỉ vào Hoa Diệp nói: "Vương gia không khỏi đem những chuyện này nói quá đơn giản, ngài cho rằng đây là trò chơi của trẻ con sao? Hai nước giao chiến là đại sự, sơ suất một chút liền dễ dàng dẫn đến đại họa!"
Hắn càng nói càng kích động, trực tiếp đứng lên, tiến lại gần một bước, "Đến lúc đó nếu có bất kỳ sai lầm nào, ai sẽ gánh chịu? Ngài sao?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play