Tiêu Ngọc không nói gì, mở nắp hộp, lấy một ngón tay thuốc mỡ, "Đưa cổ qua đây."
Đứng ở cửa, Lâm Hạc nghe được câu nói kia, trái tim không khỏi run lên, sao nghe không giống lời tốt đẹp gì, câu tiếp theo chẳng lẽ là ta chém chết ngươi?
Nhưng mà cảnh tượng máu me kinh hoàng như hắn tưởng tượng đã không xảy ra. Hoa Diệp nghiêng người về phía trước, hơi nghiêng đầu để lộ vết thương ở gáy.
Tiêu Ngọc không chậm trễ chút nào mà bôi thuốc mỡ lên, dùng lực xoa đều. Lực tay của nàng không hề nhẹ đi chút nào, khiến Hoa Diệp nhíu mày vì đau, nhưng thuốc mỡ sau khi tan ra mang lại cảm giác mát lạnh, hóa giải cơn đau.
"A Ngọc thật sự là không biết thương hương tiếc ngọc chút nào." Hoa Diệp oán trách sâu sắc một câu.
"Thương hương tiếc ngọc là nói với nữ tử, nếu ngươi là nữ tử, ta còn có thể cân nhắc ra tay với ngươi nhẹ một chút, dù sao mỹ nhân ai mà không thích chứ?"
"Ngô..." Hoa Diệp nhìn chằm chằm Tiêu Ngọc với vẻ mặt như có điều suy nghĩ, "A Ngọc nếu thích nữ tử, vậy ta cũng không phải là không được."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play