Ngay sau đó, nàng thấy hắn trở tay rút ra con dao găm giấu trong tay áo, đặt ngang trên cổ mình.
Con ngươi Hoàn Mạnh co rụt lại, kinh ngạc hỏi: “Vương gia muốn làm gì?”
“Ngươi và chủ tử của ngươi chẳng phải quá tự cho mình là đúng rồi sao, ta muốn ở đâu thì ở đó, không ai có thể ép buộc, các ngươi muốn ta đi với các ngươi, tốt, vậy thì thử xem là các ngươi nhanh, hay dao găm của ta nhanh.”
Khuôn mặt Tiêu Ngọc trầm tĩnh, không hề sợ hãi.
"Vương gia, nói rõ ràng đi, ngươi trước buông con dao găm xuống!" Hoàn Mạnh không ngờ Tiêu Ngọc lại ác độc như vậy, có thể dùng tính mạng của mình để áp chế hắn, hắn cũng không khỏi luống cuống.
Chủ tử đã liên tục dặn dò không được làm tổn thương Nhiếp Chính Vương dù chỉ một sợi tóc, nếu không đầu hắn sẽ bị chặt. Nếu Nhiếp Chính Vương bị thương ở chỗ hắn, kết cục của hắn chắc chắn sẽ vô cùng thê thảm.
"Cho người của ngươi cút hết đi, thả chúng ta ra ngoài. Làm bị thương người của ta một chút, ta liền đâm một đao, xem ta chết lúc nào."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT