Mấy người sợ đến run rẩy, nhìn nhau, mặt lộ vẻ đắng chát đi vào dọn dẹp đồ đạc.
……
Khi trở về cung, Tiêu Ngọc không ngồi xe ngựa. Lúc này màn đêm đã buông xuống, đầy sao lấp lánh, đèn lồng lần lượt được thắp sáng.
Nhà nhà đốt đèn, nghe tiếng người nói cười.
Nhưng không một ngọn đèn nào là vì nàng mà sáng.
Áo Lạnh nhìn bóng lưng gầy gò của Tiêu Ngọc, nhịn không được nói: “Chủ tử, chúng ta cần phải trở về.”
Một tiếng thở dài im lặng hòa vào bóng đêm. Tiêu Ngọc nghiêng mặt qua gật đầu và nói: “Ân, chúng ta…”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT