“Đúng, ta không xác định đã chờ đợi bao lâu ở bên trong, tỉnh lại không lâu thì huyền y vệ đã tìm tới, Ngư Thần mang theo ta nhảy núi rời đi, trong lúc đó ta lúc tỉnh lúc mê, cũng không biết lúc nào bị hắn đeo lên mặt nạ.”
Nhớ tới cái mặt nạ da người đó, Tiêu Ngọc không hiểu cảm thấy trên mặt có chút không được tự nhiên.
“Sau đó thì sao?”
“Sau đó ta lại có ý thức thì đã ở trên xe ngựa. Ngư Thần không biết từ đâu, dùng phương pháp gì tìm tới đồng bọn của Liên Hoa cung, mang theo chúng ta tới thành cổ.”
“Xe ngựa?!” Thanh Y kinh hô một tiếng, “Chúng ta chính là phát hiện xe ngựa và lệnh bài mới tìm tới!”
Tiêu Ngọc cười gật đầu, “Hắn cho rằng ta bệnh nặng, không làm được gì, ta liền thừa dịp xuống xe ngựa làm bộ ngã sấp xuống, đem lệnh bài chôn sâu trong tuyết, xem ra ta không phí công sức.”
“Chúng ta phân tích một chút, cảm thấy bọn họ không còn đường nào khác, khẳng định sẽ đến thành cổ, lúc này mới một đường đuổi theo, chúng ta ở ngoại ô nhìn thấy xe ngựa đã cảm thấy không đúng, bệ hạ nói rất có thể là xe ngựa của các ngươi, chúng ta liền ở xung quanh tìm kiếm, cũng là bệ hạ phát hiện lệnh bài trước nhất.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT