Trong sự dày vò kép này, Tiêu Ngọc không biết phải làm sao, đành phải xa lánh hắn, tránh cho tình cảm ngày càng sâu đậm. Sau này hắn biết chân tướng, tất nhiên sẽ đau đến không muốn sống.
Vào thời khắc này, cảm xúc trong mắt Tiêu Ngọc rất phức tạp. Tiêu Khâm thoáng nhìn, liền cảm thấy chấn động trong lòng.
Hắn lúc này vẫn không rõ ý nghĩa sâu xa trong mắt Tiêu Ngọc, cho đến sau này, hắn mới hiểu được hai chữ “dày vò” trong miệng Tiêu Ngọc là hàm nghĩa gì.
Tiêu Ngọc thu tay lại, dựa nghiêng trên giường, cảm thấy có chút mệt mỏi. Cảm giác khoái lạc qua đi, đột nhiên trở nên trống rỗng, không chỉ về mặt tinh thần mà cả thể xác cũng vậy.
Tiêu Khâm nhìn sắc mặt Tiêu Ngọc, đưa tay đè lên mi tâm nàng, “Nhị ca mệt mỏi sao?”
Tiêu Ngọc hơi mở mắt nhìn hắn, rồi đổi chủ đề, “Khâm Nhi về sau muốn làm gì? Đi khoa cử, hay học võ?”
Tiêu Khâm lắc đầu, “Ta không muốn đi khoa cử, ta muốn giống phụ thân, làm một vị tướng quân rong ruổi sa trường! Bảo vệ quốc gia, bảo hộ bách tính.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT