Tiêu Ngọc không có tâm tư dây dưa với các nàng nhiều, nói xong lời mình muốn nói, nàng liền định rời đi. Nàng đưa tay che miệng ngáp một cái, Ngưng Chiêu thấy vậy vội nói: “Vương gia mệt mỏi lắm sao? Hạ quan dìu người về nghỉ ngơi đi?”
“Một đường chạy nhanh trở về, đúng là hơi mệt một chút.” Tiêu Ngọc theo lời nàng nói, còn day day huyệt thái dương.
Chân Mộc thấy vậy ôn nhu nói: “Không có chuyện gì khẩn yếu nào quan trọng bằng thân thể. Vương gia về đi tắm rửa nghỉ ngơi đi. Bên này…”
Nàng nói rồi nhìn về phía Sở Hoài Hương và Văn Niệm Niệm. Không cần nàng mở miệng, Sở Hoài Hương và Văn Niệm Niệm đã lần lượt đứng dậy. Văn Niệm Niệm nhìn Tiêu Ngọc: “Nếu vương gia đã mệt, vậy ta xin cáo từ trước, ngày mai yến hội gặp lại.”
Nàng còn có cơ hội, chỉ cần Tiêu Ngọc chưa thành thân, nàng đều có cơ hội. Nhưng nàng sẽ không giống Sở Hoài Hương dày mặt như vậy, nàng có tính toán của riêng mình.
Sở Hoài Hương đối với mấy người khom người: “Hoài Hương cũng xin cáo lui trước.”
“Nếu đã như vậy, vậy Ngưng Chiêu, ngươi đi tiễn các vị công chúa, ta tự về.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT