Chỉ thấy Văn Niệm Niệm và Sở Hoài Hương đứng ở hai bên, mỗi người đều có một nha hoàn đi theo, ai cũng không nói chuyện, ai cũng không nhìn ai, không biết đang so kè cái gì.
Ngưng Chiêu nhìn hai người, thần sắc vẫn còn bình thường, liền tiến lên cúi người: “Ngưng Chiêu bái kiến Tứ công chúa, Lục công chúa.”
Văn Niệm Niệm dẫn đầu nhìn sang, thấy nàng tâm tình coi như không tệ, “Là ngươi a, ta còn tưởng lần này lại là cái thái giám cười tủm tỉm kia đâu.”
Ngưng Chiêu cười không nói, quay đầu nhìn về phía Sở Hoài Hương, sắc mặt không đổi, ý cười lại không đạt đến đáy mắt: “Lục công chúa, hôm nay sao lại đến cầu kiến Thái hậu và Hoàng quý thái phi?”
Sở Hoài Hương mỉm cười, giọng nói dịu dàng: “Hoài Hương nghe nói Hoàng quý thái phi là dì của Nhiếp chính vương, liền muốn đến bái kiến.”
Không đợi Ngưng Chiêu nói gì, Văn Niệm Niệm trước đã nhíu mày: “Người ta có dì cũng không phải dì của ngươi, ngươi chạy tới làm gì?”
Sở Hoài Hương thờ ơ: “Vậy Tứ công chúa tới vì sao?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play