Quân Dung hắng giọng một cái trước tiên mở miệng: “Chư vị đường xa mà đến, ngựa xe vất vả, là thật vất vả, trẫm đã phái người thật tốt thu thập dịch quán, chư vị cảm thấy thế nào? Có thể có bất mãn chỗ?”
Vân vương nhìn hắn gương mặt non nớt, trong mắt mang theo mấy phần suy nghĩ, “ở vẫn còn tốt, bản vương không chọn, bệ hạ có lòng, bất quá bản vương nghe qua làm lớn Nhiếp chính vương đại danh, hôm nay vào cung, vốn nghĩ cùng vương gia tâm sự, sao không gặp người?”
Hắn thanh âm rất nặng trầm thấp, mới mở miệng đại điện đều yên lặng.
Quân Dung ngưng mày nhìn về phía hắn: “Vân vương muốn gặp thái phó?”
Quân Dung nói với giọng bình tĩnh, nhưng ánh mắt lại vô cùng sắc bén.
Vân vương thấy vậy, toàn thân bỗng dưng dựng đứng, đột nhiên có cảm giác hưng phấn. Hắn nhíu mày, giả vờ vô tội hỏi: “Nhiếp chính vương sớm đã nổi danh khắp Vân Quốc, bản vương hiếu kỳ cũng là điều dễ hiểu. Sao bệ hạ lại trông không được vui vẻ lắm?”
Ánh mắt trong chiếc áo lạnh lóe lên vẻ lạnh lùng. Vân vương này giả bộ cũng không tệ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play