"Vậy cho ngươi ôm một hồi a." Tiêu Ngọc nói nửa đùa nửa thật.
Lập tức, nàng cảm giác Quân Dung ôm càng chặt hơn. Hắn không nói gì, nhưng ánh mắt lại tràn đầy ý cười. Thái phó quả nhiên ăn mềm không ăn cứng.
Mặc dù không hiểu sao chủ đề lại chuyển sang mẫu phi của Quân Dung, Tiêu Ngọc vẫn kiên nhẫn để Quân Dung ôm một lúc lâu, cho đến khi Ngưng Chiêu gõ cửa báo bữa tối đã chuẩn bị xong, Quân Dung mới lưu luyến không rời khỏi lòng Tiêu Ngọc.
Tiêu Ngọc chỉnh sửa lại vạt áo: "Bệ hạ có thể chậm đến đây?"
Quân Dung ngượng ngùng gật đầu: "Tạ ơn thái phó......" Hắn do dự ngước mắt nhìn Tiêu Ngọc, mấy lần muốn nói lại thôi.
Tiêu Ngọc bất đắc dĩ: "Bệ hạ muốn nói gì thì nói thẳng, lại không có người ngoài."
Câu nói này đúng chỗ ngứa của Quân Dung. Hắn mím môi, vẫn nhỏ giọng hỏi: "Vừa rồi ta như vậy, có phải thật không có tiền đồ không? Thái phó có sẽ không cảm thấy phiền?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play