Áo lạnh liếc nhìn nàng, hạ giọng hỏi: "Chân công tử sao không ra?"
Tiêu Ngọc lắc đầu, lông mày cau lại: "Người sống một đời, khó được hồ đồ, có đôi khi biết quá nhiều, ngược lại càng không tốt qua."
Nàng nhìn xuống, cảm thấy đôi khi mình thật tàn nhẫn đáng sợ.
Biết rõ nói ra sẽ phá tan chút ảo tưởng cuối cùng của Chân Thanh Bình, thế mà nàng vẫn phải nói. Nếu là nàng không nói, có lẽ hắn còn có thể ảo tưởng thêm một lát.
Có lẽ nàng nên để hắn tự mình phá vỡ giấc mộng đẹp này?
"A Ngọc."
Một giọng nói cố nén run rẩy vang lên, kéo Tiêu Ngọc trở lại suy nghĩ. Nàng quay đầu nhìn về phía xe ngựa, lập tức thấy Chân Thanh Bình nhảy xuống từ trên xe, cũng không cầm ô, cứ như vậy ngửa đầu nhìn màn mưa lất phất, mặc cho nước mưa thấm ướt khuôn mặt hắn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT