Trong xe ngựa, Tiêu Ngọc nhìn Chân Thanh Bình với khuôn mặt nhợt nhạt, cuối cùng vẫn hỏi, “Tiểu cữu cữu là thế nào quen biết Nam Thanh Sơn? Quan hệ hai người rất tốt sao?”
Chân Thanh Bình ngẩng đầu, nhìn nàng, miễn cưỡng cười, “Cái gọi là người già như mới, nghiêng đóng như cũ, nói chính là ta và Thanh Sơn, nói đến chúng ta quen biết thật sự là ngoài ý muốn……”
Xe ngựa lao nhanh trên đường, mưa gió và bóng đêm đều bị bỏ lại phía sau, trong tiếng mưa rơi dày đặc, Chân Thanh Bình êm ái kể về cuộc gặp gỡ và quen biết với Nam Thanh Sơn.
……
Đầu mùa xuân năm ngoái, bệ hạ sức khỏe không tốt, nhưng chưa đến mức không dậy nổi giường, kỳ thi mùa xuân vẫn diễn ra như thường lệ, tuyết đông chưa tan, các sĩ tử từ khắp nơi đã tề tựu tại Kinh Đô.
Chân Thanh Bình vì bị đại ca xa lánh trong phủ, tâm trạng buồn bực, liền hẹn ba hảo hữu đi Vân Lai các uống rượu.
Sau khi uống xong, cả bọn say khướt, không nhìn đường, va vào người khác. Lúc đó, bạn tốt của hắn còn xin lỗi người kia, người kia không nói gì, lắc đầu rồi đi tiếp. Không lâu sau, hảo hữu cảm thấy có gì đó lạ, đưa tay sờ soạng, phát hiện ví tiền đeo bên hông đã biến mất, liền nghĩ là người kia đã trộm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play