Trên mặt mang theo mành che bằng châu, Vân Nhiễm mỉm cười: “Đúng vậy, nên ta ra sân.”
Nói rồi nàng đưa tay kéo lại tấm gấm đỏ rủ xuống bên ngoài lan can, thả người vọt lên, mũi chân trần nhẹ nhàng điểm trên lan can.
Trong hành lang bỗng nhiên truyền đến một tiếng trống trầm vang, trong đại sảnh mọi người nhất thời yên tĩnh trở lại, “Mau nhìn!”
Không biết là ai trước hô một tiếng, đám người mờ mịt ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy một nữ tử váy trắng tay áo nhẹ nhàng từ trên trời giáng xuống, linh hoạt rơi vào chính giữa trên bàn.
“Đùng”
“Đùng”
“Đùng”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play