“Mà Tiêu Ngọc……”
Ánh xuân tháng ba đổ xuống từ khe cửa, Hoa Diệp đứng trong vệt sáng tươi đẹp này, giơ tay trái lên, ánh sáng lập tức nhảy lên đầu ngón tay hắn. Vòng quanh nốt ruồi son đó, dường như lan tỏa ra sự lưu luyến vô hạn.
Hoa Diệp nhìn rồi trầm thấp cười: “Ngươi không cảm thấy để hắn thần phục là chuyện rất kích thích sao? Ta muốn nhìn hắn quang mang vạn trượng, ta muốn nhìn hắn vạn chúng kính ngưỡng, ta cũng muốn nhìn hắn rơi xuống thần đàn, nhìn hắn đau khổ giãy dụa. Lúc đó, vẻ mặt của hắn nhất định sẽ rất thú vị, đôi mắt kia, có lẽ sẽ có màu sắc khác nhau chăng?”
Thân ở trong căn phòng ấm áp, Lâm Hạc lại không nhịn được lạnh run. Thì ra chủ tử của hắn đã thực sự điên rồi.
……
Sau khi ra khỏi phòng Hoa Diệp, Tiêu Ngọc cảm thấy có gì đó không đúng, nàng nói không rõ, đây chỉ là một loại cảm giác bỗng nhiên nảy sinh.
Nhưng nàng luôn là người coi trọng cảm giác, nên khi quay về phòng mình, nàng suy nghĩ kỹ mọi chuyện đã xảy ra trong phòng Hoa Diệp. Không phát hiện bất kỳ điều gì bất thường, chỉ là lúc ra cửa dường như nàng có lắc đầu một cái.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play