Nhưng người ta vẫn nói, chuyện trong nhà chưa tỏ, ngoài ngõ đã tường.
Ngươi ở trong hoàn cảnh đó, còn có thể giữ được sự tỉnh táo, lý trí sao? Ngươi có thể đảm bảo không? Một khi tình cảm vượt qua lý trí, ngươi có thể tin tưởng mình sẽ không bị tình cảm làm cho mờ mắt sao?
Tiêu Ngọc tự vấn lòng, cuối cùng mỉm cười nhếch mép. Nàng không chắc chắn. Trên đời này không có chuyện gì là trăm phần trăm chắc chắn. Nếu không đi đến bước đó, nàng sẽ không tùy tiện kết luận.
Vì vậy, lúc này nàng không nói gì, chỉ lặng lẽ nghe Vân Nhiễm kể về tình cảm của nàng với Tôn Hữu.
“Kỳ thật có một đoạn thời gian, ta cũng nhận ra Tôn Hữu không hợp. Ban đầu hắn vay tiền ta còn cách một đoạn thời gian, sau đó thì thường xuyên hơn. Năm mười lăm tuổi, hắn say rượu suýt chút nữa thì cưỡng đoạt ta. Lúc đó ta không đồng ý, ta nói ta đang tích lũy tiền chuộc thân, chờ ta tích đủ, ta có thể trong sạch gả cho hắn.”
“Hắn nói gì?” Ngưng Chiêu sắc mặt ngưng lại, “Hắn hẳn là trong lòng không muốn a?”
“Hắn à, lúc ta từ chối thì có chút tức giận, nhưng sau đó nghe ta nói muốn chuộc thân thì bình tĩnh lại, nói hắn sẽ giúp ta. Chờ hắn thi đậu công danh, hắn sẽ cưỡi ngựa cao to, nở mày nở mặt rước ta về nhà, đưa ta đến Kinh thành sinh sống.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play