Phong Cương chờ chân mình khôi phục chút tri giác, liền đối với Quân Dung ôm quyền nói: “Mạt tướng xin cáo lui.”
Quân Dung gật gật đầu, suy nghĩ rồi lại nói: “Ngươi về nhà hãy suy nghĩ thật kỹ. Vương gia bằng lòng buông tha cho ngươi như vậy, trẫm lại không muốn. Chính là vương gia xin tha cho ngươi, trẫm mới không nói gì. Nếu không, hôm nay ngươi khó thoát khỏi tội nặng. Ân tình của vương gia đối với ngươi, mong rằng ngươi khắc sâu trong tâm khảm, đừng phụ sự kỳ vọng của hắn.”
Phong Cương khẽ giật mình, “Là, mạt tướng nhớ kỹ.”
Quân Dung lại khoát tay. Phong Cương khập khiễng rời đi.
Hắn vừa bước vào nội điện, Ngưng Chiêu đi theo phía sau hắn. Sau khi vào trong, nàng vội vàng đưa lò sưởi tay cho Tiêu Ngọc: “Vương gia, để ủ ấm tay. Một lát nữa ta sẽ sai người làm bình nước nóng đến. Đêm lạnh, vương gia vẫn nên giữ gìn sức khỏe.”
Tiêu Ngọc ngồi bên bàn, nhìn Ngưng Chiêu cười cười, “Tốt, ngươi vừa nhìn rõ ta đối xử với Phong Cương thế nào, ngươi có sợ không?”
Ngưng Chiêu lắc đầu, “Vương gia muốn nghe lời thật sao?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play