"Đều là món ta thích ăn."
Tiêu Ngọc cười rửa tay trong chậu Thanh Y bưng tới, "Chỉ không biết mấy món này có hợp khẩu vị điện hạ không."
Bát hoàng tử vội gật đầu: "Ta không kén ăn."
Tiêu Ngọc lau khô tay cầm đũa, Bát hoàng tử cũng vội bưng chén lên, "Điện hạ không cần câu nệ như vậy, ngươi là chủ, là quân, ta mới là thần."
Bát hoàng tử nhìn hạt cơm trong chén, không nói gì. Tiêu Ngọc cũng không làm khó hắn, tự mình ăn. Ăn được nửa bữa, nàng phát hiện Bát hoàng tử chỉ gắp vài miếng trong đĩa thức ăn trước mặt, những món khác đều không đụng tới.
Nàng nhìn qua, trong lòng có chút khó chịu. Kiếp trước, nàng mồ côi cha mẹ từ nhỏ, phải ăn nhờ ở đậu, sống những ngày như vậy. Bây giờ gặp phải tình cảnh tương tự, lòng nàng không khỏi mềm nhũn.
Lặng lẽ lắc đầu, nàng cầm đôi đũa trên bàn, gắp một miếng đậu hũ bỏ vào đĩa Bát hoàng tử.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT