Tiêu Ngọc nghe vậy bật cười, lặng lẽ đến gần Quân Dung, cúi đầu nhìn hắn. Quân Dung thấy mình bị che khuất ánh sáng, nhíu mày rồi ngẩng đầu lên: "Thế nào, thế tử?!"
Hắn kinh ngạc nhìn Tiêu Ngọc đang đứng ngược sáng, chớp mắt mấy cái, tự hỏi có phải mình đang ảo giác không.
Trước mặt Tiêu Ngọc, hắn không giấu được cảm xúc, mọi tâm sự đều viết hết lên mặt. Tiêu Ngọc chỉ cần nhìn là biết cái đầu nhỏ kia đang nghĩ gì.
"Điện hạ học hành rất chuyên cần, nhưng lời ta nói thì một câu cũng không nghe phải không?"
Tiêu Ngọc cười tủm tỉm nhìn Quân Dung. Quân Dung im lặng mím môi, lén ngẩng đầu nhìn Tiêu Ngọc một cái, rồi lại nhìn quyển sách, nhanh tay lẹ mắt đóng sách lại, đẩy bàn nhỏ sang một bên, đưa tay vỗ vỗ chỗ bên cạnh mình, nhỏ giọng nói: "Thế tử ngồi."
Giọng nói nghe thế nào cũng thấy chột dạ.
Tiêu Ngọc thuận thế ngồi xuống, liếc nhìn cái bàn nhỏ. Quân Dung dịch người về phía trước, che khuất cái bàn nhỏ, ngơ ngác nhìn Tiêu Ngọc, chợt nhận ra mặt nàng hơi đỏ, trên người còn vương mùi rượu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play