Thế nhưng hắn nhìn chằm chằm vào cửa đến mức con ngươi sắp rớt ra ngoài mà vẫn không có chút động tĩnh nào.
Hai người đưa hắn đến đây cũng không biết đã đi đâu, muốn tìm cũng không thấy, lòng hắn càng thêm hoảng sợ.
Cảm giác này giống như bị người ta bóp cổ, rõ ràng chỉ cần dùng thêm chút sức là có thể bóp chết, nhưng người kia lại không chịu dùng sức, cứ từ từ siết chặt tay, để ngươi phải giãy giụa trong bóng tối vô hạn của cái chết, luôn cảm thấy có hy vọng, nhưng rồi lại không ngừng tuyệt vọng.
Lởn vởn bên bờ sinh tử, muốn một cái chết thống khoái cũng không được.
Mãi cho đến khi chân trời ửng lên sắc trắng bạc, ánh bình minh ló dạng, hắn mới thở phào nhẹ nhõm, ngồi dậy khỏi giường. Đêm nay hắn cũng không biết mình đã trải qua như thế nào.
Mang hai quầng thâm mắt to đùng, bụng hắn đói kêu ùng ục, dạ dày co thắt từng cơn. Hắn thực sự không chịu nổi nữa, định xuống lầu tìm chút gì ăn thì cửa phòng bị người ta đẩy ra từ bên ngoài.
Thanh Y lại mặc bộ đồ trắng hôm đó, sau khi tháo mặt nạ xuống, khí thế cả người đều trở nên ôn hòa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT