Tiêu Ngọc thầm đánh giá tính cách của Vân lão: Tùy hứng, thẳng thắn, đạm bạc.
“Ngồi đi, chỗ ta không có trà ngon để chiêu đãi các ngươi, đây là trà thuốc ta tự chế, không biết các ngươi có uống quen không.”
Vân lão cầm ấm trà rót đầy cho họ, chậm rãi bổ sung: “Uống không quen thì tự ra hậu sơn lấy nước.”
Tiêu Ngọc: “…”
Nàng nhìn thứ nước cháo màu nâu nhạt trong chén sành trước mặt, nheo mắt.
Thuốc của Chương lão nàng đã lĩnh giáo qua, uống bao nhiêu phương thuốc, không ai khó uống hơn hắn, vậy thuốc của sư phụ hắn…
Có khi nào còn khó uống hơn không?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play