“Lúc đó Vương phi đã bị chuyện không có con giày vò đến mức hơi mất trí, nghĩ rằng chỉ cần lừa trên dối dưới, đứa bé này sẽ là con của Vương gia. Nhưng nàng ta không ngờ, đứa bé này lại là con gái, ngay từ đầu đã định sẵn không thể kế thừa vương vị. Vương phi làm sao cam tâm được? Nàng ta lo lắng sợ hãi gần một năm, kết quả lại sinh ra một đứa con gái, điều này lại giáng một đòn mạnh vào nàng ta, cho nên nàng ta mới nhân lúc Vương gia không ở kinh thành, biến con gái thành con trai.”
Tiêu Ngọc nói đến đây thì nhướng mày: “Có lẽ ban đầu nàng ta vẫn có chút tình cảm với đứa con gái này, ít nhất thì lúc nhỏ cuộc sống của ta cũng khá tốt, cho đến khi… Khâm Nhi ra đời.”
Mi tâm Chân Thanh Bình lại giật một cái, hắn gần như không nỡ nghe tiếp.
Quân Dung cũng vậy, hắn bước qua bàn, nắm lấy tay Tiêu Ngọc.
Tiêu Ngọc quay đầu nhìn hắn, cười an ủi: “Không sao, những chuyện này ta sớm đã xem nhẹ, không còn để tâm nữa. Nàng ta không thương ta, ta việc gì phải vì nàng ta mà hao tâm tổn sức? Nàng ta không xứng.”
Trái tim Chân Thanh Bình lúc này mới đặt lại vào trong lồng ngực. “Nàng ta quả thực không xứng. Sai lầm nàng ta gây ra, can gì đến ngươi? Ngươi không thể lựa chọn xuất thân, cũng không thể lựa chọn mình là nam hay nữ. Ngươi đã đủ ưu tú, thế mà nàng ta lại làm như không thấy, tự lừa mình dối người, thật đáng hận mà cũng thật đáng buồn.”
Nhớ tới tin tức từ kinh thành, Chân Thanh Bình lạnh lùng cười một tiếng: “Bây giờ đứa con trai mà nàng ta yêu thương nhất cũng đã xa lòng với nàng ta, nàng ta hoàn toàn điên rồi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play