Diệp Ly Châu mơ mơ màng màng: “Hả? Ta vừa nói gì vậy?”
Đề Kiêu thấy nàng còn có thể chối, sắc mặt càng thêm u ám. Hắn siết chặt vòng tay ôm lấy eo nàng: “Không nhớ rõ hả? Vậy thì để bản vương nhắc lại một lần nữa?”
Diệp Ly Châu vội vã muốn ngồi dậy. Nàng giãy giụa, nắm chặt lấy tay Đề Kiêu: “Ta… Ta muốn dậy… Điện hạ, chàng không mệt sao?”
Nàng gượng gạo đổi sang đề tài khác, rõ ràng là không muốn thừa nhận những lời vừa thốt ra. Nhưng có trốn tránh cũng vô dụng.
Đề Kiêu giữ chặt nàng trong lòng: “Cho rằng ai cũng yếu đuối như nàng sao? Nếu không phải…”
Nếu không phải Diệp Ly Châu vừa khóc vừa cầu xin, kêu thúc thì gọi thúc, kêu ca thì gọi ca, đến cuối cùng ngay cả “phu quân” cũng phải thốt ra, hắn nào chịu dễ dàng buông tha cho nàng.
Đã mấy ngày nay Diệp Ly Châu không tới gần hắn, giờ phút này nằm trong lòng Đề Kiêu, cả người nàng mềm nhũn, thỏa mãn đến nỗi chẳng nói nên lời.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play