Vốn dĩ Diệp Ly Châu vẫn còn đôi chút gượng gạo, nhưng sau khi quen dần, nàng cũng cảm thấy thoải mái hơn nhiều.
Đề Kiêu đặt bút xuống, từ trên cao nhìn xuống Diệp Ly Châu:“Nhìn xem, một bức hoa đào.”
Diệp Ly Châu ngẩng mắt nhìn. Ngón tay Đề Kiêu thon dài, vừa có thể cầm đao kiếm nặng nề lạnh lẽo, lại cũng khéo léo cầm bút lông nhỏ nhẹ thế này. Cánh hoa đào rực rỡ diễm lệ, cành lá xanh tươi, mỗi một nét bút đề uẩn chứa ý vị dịu dàng vấn vương.
Mái tóc dài của nàng xõa xuống, rối nhẹ trên vai, buông đến tận vòng eo mảnh mai như có như không.
Trong phòng ấm áp, chóp mũi Diệp Ly Châu lấm tấm mồ hôi. Nàng ngước mắt nhìn Đề Kiêu, đôi mắt hoa đào kiều diễm, trong veo như làn nước mùa thu, ánh sóng lay động mê người.
Đề Kiêu khẽ nhéo cằm nàng:“Nhìn đẹp không?”
Đương nhiên là đẹp.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play