Đề Kiêu khẽ gãi chóp mũi nàng. Càng ngắm Diệp Ly Châu, hắn càng thêm yêu thích thứ tình ý này chậm rãi dâng lên, gần như sắp tràn khỏi đáy lòng.
Hắn biết Diệp Ly Châu cũng mến hắn như vậy, ngay cả trong mộng nàng vẫn khẽ nói mớ.
Diệp Ly Châu vòng tay ôm cổ Đề Kiêu, vẫn ngủ say như cũ.
Sáng hôm sau, khi trời vừa hửng sáng, Đề Kiêu đã tỉnh. Hắn còn nhiều việc cần làm, không thể mãi chìm đắm trong sắc hương mà khó lòng thoát thân.
Hắn nhẹ nhàng gỡ cánh tay ngọc ngà đang đặt trên vai mình, dùng chăn quấn kín người nàng rồi đặt sang một bên.
Trong bóng tối mờ ảo, làn da Diệp Ly Châu lại trắng mịn đến chói mắt, mái tóc dài đen nhánh mềm mại xõa như mây, đẹp đến mức khiến người ta không thể rời mắt.
Đề Kiêu vừa định xuống giường mặc y phục, thì không hiểu sao Diệp Ly Châu lại tỉnh. Nàng mơ màng mở mắt, đầu óc chưa tỉnh hẳn, ngẩng lên thấy Đề Kiêu sắp rời đi, liền theo bản năng ôm lấy thắt lưng hắn từ phía sau:“Ta không cho chàng đi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play