Đề Kiêu khẽ gõ những ngón tay thon dài lên mặt bàn, không đáp lời Triệu Quân, chỉ nhàn nhạt hỏi:“Hôm nay Hoàng hậu có triệu nàng ấy vào cung không?”
Triệu Quân đoán được cữu cữu muốn nửa đêm đi gặp Diệp Ly Châu. Nhưng cũng to gan quá rồi.
Dù sao đi nữa, Diệp Phụ An không phải kẻ dễ dây vào. Đề Kiêu tùy tiện ra vào Diệp phủ, chỉ cần sơ sẩy một chút để Diệp Phụ An phát hiện thì mọi chuyện chẳng dễ dàng gì mà thu dọn.
Tuy rằng Đề Kiêu nắm quyền khuynh thiên hạ, nhưng Diệp Phụ An cũng không phải hạng người có thể dễ dàng áp chế. Nghe nói Diệp Ly Châu là hòn ngọc trong tay Diệp Phụ An, nếu dám dụ dỗ ái nữ mà ông ấy nâng niu trong lòng, ngày sau e rằng Diệp Phụ An sẽ nổi giận đùng đùng mà tìm tới Đề Kiêu hỏi tội.
Triệu Quân nói:“Hôm nay mẫu hậu không triệu kiến Diệp tiểu thư, nàng ấy tuyệt đối không thể ở trong cung. Có khi nào nàng đã dời chỗ ở, nhưng chưa kịp báo cho người biết?”
Việc Đề Kiêu đến Trần Châu, không mấy người hay. Ngay cả Hải Đàn, hắn cũng không nói. Bởi vậy, suốt khoảng thời gian ấy, dù Hải Đàn có gửi thư ra ngoài thì cũng chỉ gửi đến Vương phủ tại Hàm Châu, Đề Kiêu không hề hay biết.
Đề Kiêu nói:“Chớ để Hoàng hậu biết ta đã hồi kinh. Ngày mai, cho người của Hoàng hậu đi thăm dò một chút, xem rốt cuộc Diệp Ly Châu đang ở đâu.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT