Ô thị bị ngã trẹo chân, tổn thương tới xương, nhất thời khó lòng khỏi hẳn.
Diệp Phụ An hiển nhiên cho rằng Ô thị đang giở trò khổ nhục kế. Một người đang mạnh khỏe, sao có thể vô cớ ngã từ trên cầu xuống, huống chi lại không phải là kẻ mù lòa.
Ông sẽ không vì việc Ô thị mấy năm qua lo liệu gia vụ chu toàn mà động lòng trắc ẩn. Bản tính Diệp Phụ An vốn cứng rắn, phân rõ ân oán, không dễ mủi lòng.Ông đã ban cho Ô thị thân phận, lại mở ra tiền đồ sáng sủa cho cả nhà họ Ô. Việc Ô thị hầu hạ ông cũng là lẽ đương nhiên.
Nay Ô thị chẳng để Diệp Ly Châu vào mắt, khiến ái nữ của ông phẫn nộ, ông liền đoạt lại quyền quản gia trong tay nàng ta, cũng không nương tay chút nào.
Nữ nhân có tài, lại giỏi việc trong ngoài, nếu Diệp Phụ An muốn, tự nhiên có thể tìm được. Nhưng cốt nhục thân sinh, ông chỉ có hai đứa con này mà thôi.
Ông vẫn canh cánh trong lòng vì Diệp Ly Châu. Từ khi sinh ra, nàng đã yếu ớt, thuở ấu thơ lại bị đưa lên núi tu hành.Đại tiểu thư nhà người khác có nhũ mẫu vây quanh, đói có người đút, khóc có người dỗ. Còn nàng, lặng lẽ một mình đọc kinh trước Phật, đến một nha hoàn hầu hạ cũng không có.
Bản thân Diệp Phụ An lại bận rộn triều chính, mỗi năm chỉ ghé thăm con được một hai lần. Nếu Diệp Ly Châu có oán hận ông, trách ông không tròn bổn phận làm phụ thân, ông cũng có thể lý giải. Thế nhưng nàng luôn bao dung, lúc nào cũng nghĩ cho phụ thân, hiểu thấu từng hành động của ông.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play