Cảnh tượng như vậy chẳng còn lạ lẫm gì, Hoàng đế và Thái tử cũng không nổi giận.
“Thật là ồn ào chết đi được.” Hoàng đế nói, “Không phải đọc sách là phải nhã nhặn sao?”
Thái tử cười đáp: “Phụ hoàng, chi bằng bảo Tam đệ bớt đọc sách, tìm mấy sư phụ dạy cưỡi ngựa bắn tên, để hắn chẳng còn sức mà ồn ào nữa.”
Hoàng đế quay sang nhìn hắn, cười lạnh: “Sư phụ dạy cưỡi ngựa bắn tên à?” Nói rồi chộp lấy chiếc giày còn lại ném qua, “Có sức cưỡi ngựa bắn tên là có thể đánh quan viên triều đình sao? Nếu ngươi còn dám biến Kim Loan điện của trẫm thành thao trường luyện võ, trẫm sẽ phái ngươi đi làm sư phụ cưỡi ngựa bắn tên cả đời!”
Thái tử đưa tay bắt lấy chiếc giày: “Vâng vâng, nhi thần biết rồi.” Hắn quỳ gối tiến lên, đeo giày lại cho Hoàng đế, “Phụ hoàng, người từ trước đến nay luôn ôn hòa, thành ra mấy vị đại nhân đều được nuông chiều quá đà. Có lúc thật sự quá đáng, đánh cho một trận là được rồi.”
Hoàng đế đá hắn một cước.
Thái tử thân hình cường tráng, Hoàng đế làm sao đá nổi hắn. Thái tử tự mình ngả người về phía sau, cười hì hì ngồi xuống đất, rồi quay đầu gọi Tiêu Tuân: “A Tuân, ngươi tới nói chuyện với phụ hoàng đi, chỉ có ngươi là không chọc phụ hoàng tức giận.”
Tiêu Tuân mỉm cười: “Ở nhà thần cũng thường làm phụ vương nổi giận. Phụ vương thần chỉ tức giận với mình thần thôi, người khác muốn khiến ông ấy tức ông ấy còn chẳng buồn để tâm.”
Thái tử bật cười ha ha: “Quả nhiên ngươi biết nói chuyện.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT