“Sao lại không được?” Cố Văn Việt cười, “Cha nghĩ gì vậy? Đừng suy nghĩ nhiều. Cha đối tốt với con, con biết.”
“Thuốc Bắc hầm xong con sẽ uống, tốt cho sức khỏe của con mà, con hiểu. Cha đừng lo, cứ dưỡng bệnh cho tốt.”
Cố Sùng gật đầu, nhìn thần sắc con nuôi, có vẻ không phải đang giả vờ: “Vậy chờ đến Tấn Thành, Văn Tuyển rảnh rỗi, ba chúng ta lại cùng ra ngoài giải sầu.”
Cố Văn Việt vui vẻ nhận lời: “Được ạ.”
Cậu xuống lầu ăn sáng, hiếm hoi thấy một người đàn ông cường tráng đang ngồi nghiêm chỉnh bên bàn ăn, uống cà phê.
Cố Tấn Thành vẫn như mọi khi, sơ mi trắng ôm sát người, bên ngoài khoác một chiếc áo măng tô màu khói nhạt, khẽ tôn lên đường nét lồng ngực và eo, được điểm xuyết bằng trâm cài áo bằng đá quý màu lam sẫm, nút tay áo sơ mi cũng đồng bộ với sắc đá quý đó.
Ánh nắng từ cửa sổ sát đất của phòng ăn chiếu nghiêng vào, rọi lên một bên người Cố Tấn Thành, gương mặt góc cạnh kết hợp với dáng người cao ráo, trông vô cùng chững chạc và điềm đạm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play