Cố Văn Việt lần này không bị thương nặng, hôm đó kịp thời chườm lạnh, đến giờ hoàn toàn không nhìn ra dấu vết gì.
Cậu gật đầu: “Biết rồi, anh cả.”
Nghĩ đến tình hình ban nãy, cậu hơi ngửa đầu, chau mày nhìn hắn: “Anh cả, thật sự muốn uống trung dược sao?”
Hơi sợ vị thuốc, vừa nghĩ đến đã trẻ con chu môi than thở: “Sao anh lại không cần uống? Lạ thật.”
Cố Tấn Thành giả vờ vòng tay ôm lấy cậu, đi về phía trước: “Vậy mai em bắt đầu luyện tập cùng anh, sáng sớm bơi lội chạy bộ nhé?”
Vừa dứt lời, Cố Văn Việt như bị cơn gió lạnh thổi thẳng vào xương, lập tức dựng thẳng lưng, “vèo” một cái lao vọt lên trước như đạn pháo, nói liền một hơi: “Anh cả, em đi ngủ đây, anh cũng nghỉ sớm chút đi, ngủ ngon nha!”
Cánh tay Cố Tấn Thành còn đang giữ tư thế đỡ cậu, thấy bóng người như tia chớp biến mất trước mắt, chỉ đành buông thõng trong im lặng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT