Cố Tấn Thành kéo tay chân cậu giơ lên, ánh mắt lướt từ nơi đầu gối bị gập lại của cậu mà trượt qua, giọng mang theo chút trêu chọc: “Như vậy, tính là bắt nạt em không?”
Cố Văn Việt có một chân lơ lửng giữa không trung, hoảng hốt kêu lên một tiếng, các đốt ngón tay bấu chặt lấy chăn đến trắng bệch.
Nhưng cậu không muốn nói gì, quay đầu đi, để lộ cần cổ mảnh mai yếu ớt, lại ngoài ý muốn toát lên vẻ quật cường.
Cố Tấn Thành không chịu nổi dáng vẻ ấy của cậu, trong lòng như có một loại thôi thúc muốn “làm bậy”, như thể bị bản năng nguyên thủy điều khiển, hóa thành dã thú chỉ biết dựa vào bản năng sinh tồn.
Hắn không còn kiềm chế, ngón tay rắn chắc giữ chặt cằm cậu nâng lên, rồi mạnh mẽ hôn xuống.
Sau thời gian dài giằng co, cuối cùng cũng chấm dứt bằng một nụ hôn cuồng nhiệt như bão tố.
Cố Văn Việt như treo tim giữa không trung rồi đột ngột rơi xuống, vốn định khống chế cơn cháy lan ra đồng cỏ kia, nhưng thân thể lại mềm nhũn không do bản thân kiểm soát, bàn tay không nhịn được đưa ra sau cổ Cố Tấn Thành xoa vào phần đuôi tóc, xoa đến tê cả lòng bàn tay.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT