Cố Văn Việt nghĩ, đúng là gặp quỷ thật, rõ ràng là cậu chủ động đưa ra yêu cầu, hiện tại Cố Tấn Thành đã đáp lại bằng một “câu trả lời hoàn mỹ” đến mức khiến cậu không cần phải viện thêm lý do nào nữa, thế mà không hiểu vì sao, chính cậu lại muốn rút lại yêu cầu kia?
Thậm chí, còn có chút mất mát?
Cố Văn Việt nện từng bước nặng nề đi lên lầu, lúc ngang qua chỗ Trương quản gia, ánh mắt trống rỗng vô hồn, yếu ớt nói: “Trương quản gia, mấy thứ bày trí trong phòng khách mai hãy gọi người thu dọn đi, hôm nay nghỉ sớm một chút.”
Trương quản gia gật đầu, trong lòng thầm nghĩ Văn Việt thiếu gia thật biết quan tâm đám người làm.
Chỉ là, sao đi mấy bước lại trông như mất hết sức sống vậy?
Trương quản gia hơi lo lắng nhìn bóng lưng Văn Việt thiếu gia, chẳng rõ đã xảy ra chuyện gì. Hắn bước vào phòng khách, vừa vặn thấy đại thiếu gia vắt chân ngồi ung dung thong thả, dáng vẻ nhàn nhã như đang suy nghĩ chuyện gì quan trọng, ngay cả khóe môi cũng mang theo ý cười?
Văn Việt thiếu gia ỉu xìu cụp đuôi, còn đại thiếu gia thì đang thầm vui vẻ?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play