Edit : Diệu

“Trấn trưởng, tiền thuê nhà tháng này.”

“Ừm.”

Tay đeo đầy chìa khóa lủng lẳng bên hông, Kiều Gia lạnh lùng gật đầu, bình thản nhận lấy tinh hạch mà dân trong trấn đưa tới.

“Chủ nhà ơi, còn tiền thuê của em nữa!”

“Bà chủ, cái này là của em mà!”

“Chủ nhà! Tôi muốn thuê phòng!”

Bị bao vây bởi đám người thuê nhà cùng đống tinh hạch, gương mặt Kiều Gia nở một nụ cười rạng rỡ.

Thế nhưng chỉ một giây sau, giấc mơ tan biến hiện thực lạnh lẽo ập đến.

 

Một thị trấn hoang vu chỉ còn trơ lại bãi đất trống, cô và chú chó Tiểu Thống đang ngồi vạ vật bên vệ đường, chờ những người sống sót ghé ngang.

Haizz... vẫn phải nỗ lực bán hộp mù kiếm điểm đổi tinh hạch thì mới có thể sống cuộc đời trong mơ…

Kiều Gia đưa tay sờ lên ngực ở đó vẫn còn vết thương xuyên tim, cô… đã từng bị giết chết.

【Ký chủ, có người tới rồi!!】

Âm thanh hưng phấn của hệ thống đột nhiên vang lên bên tai Kiều Gia, cô ngẩng đầu nhìn.

Phía xa, mấy chiếc xe dính đầy máu me đang lao nhanh về phía cô.

Thấy cảnh đó, Kiều Gia gượng nở một nụ cười cứng ngắc.

Cô đã cố tình chọn mảnh đất trống gần sông này, bởi vì các thành phố giờ đây đều bị quái vật chiếm lĩnh, con người chỉ còn cách liên tục bỏ trốn ra vùng ngoại ô.

Và nơi này chính là tuyến đường phải đi qua khi trốn khỏi thành phố Cự Mộc!

Kiều Gia chú ý đến những chiếc xe mà người trên xe cũng nhanh chóng để ý đến cô, một người đang đứng trơ trọi bên cạnh xe đẩy nhỏ.

Trên cánh đồng rộng mênh mông, bỗng dưng xuất hiện một người sống sao mà chẳng thấy kỳ quặc chứ?

“Gì vậy? Ở đây tự nhiên có người chẳng lẽ là zombie?”

“Cậu từng thấy zombie nào biết… vẫy tay chưa?”

Mọi người trên xe xì xào bàn tán. Khi xe chạy ngang qua Kiều Gia, cuối cùng cũng có một chiếc không nhịn được mà dừng lại.

“Chị ơi, mau lên xe!”

Một cô gái trẻ trên xe lập tức gọi với ra, trong giọng nói mang theo chút sốt ruột.

“Có muốn mua hộp mù không?”

Kiều Gia hoàn toàn lơ đi lời mời, ngơ ngác giơ tay chỉ vào tấm biển trên xe đẩy nhỏ.

“Hộp mù vũ khí, phiên bản giới hạn chỉ có một cái thôi.”

【Tiệm hộp mù của Gia Gia】

Cô gái tên Thẩm Đồng ngẩn người một chút: Hộp mù?

“Thẩm Đồng, cậu bị điên à? Muốn làm mẹ hiền thì đừng kéo cả bọn chết chung!”

Còn chưa kịp trả lời, trong xe đã vang lên tiếng mắng giận dữ!

“Lái xe đi! Cậu muốn tất cả chúng ta chết ở đây à?!”

Một thanh niên trong xe trừng mắt nhìn Kiều Gia bằng ánh mắt ghê tởm, giọng to đầy lý lẽ, miệng không ngừng hối thúc Thẩm Đồng.

Ai mà biết có lũ zombie đằng sau đang rượt đến không? Cả đoạn đường, cứu bao nhiêu người rồi? Không phải người thân thì là mấy đứa chẳng cùng chí hướng!

“Có mua không?”

Kiều Gia rút ra một hộp mù in hình vũ khí dao và kiếm, lần nữa hỏi.

Dù đây hoàn toàn không phải thời điểm phù hợp để bán hộp mù, nhưng biết làm sao cô đã bị ràng buộc với hệ thống “Hộp mù sinh tồn hậu tận thế”!

Chỉ cần bán được hộp mù, cô mới thu về tinh hạch.

Đổi tinh hạch lấy điểm, mới có thể mở tính năng “Thị trấn hộp mù hậu tận thế”, tham gia cuộc thi thị trấn mạnh nhất, rồi giành được hạng nhất!

Thông thường, hộp mù trong hệ thống phải đổi bằng tinh hạch kiếm được từ việc giết zombie/quái vật.

Nhưng hoàn cảnh của Kiều Gia thì khác biệt.

Nếu dựa vào việc cô đi săn zombie... cô và hệ thống sớm chết đói từ lâu rồi.

Nên cô chỉ còn cách lựa chọn một con đường khác biệt.

Hộp mù vũ khí này là quà tân thủ, và chỉ còn chưa đầy 7 tiếng nữa là hết hạn.

Trong tình trạng không có bất kỳ tinh hạch hay điểm nào, Kiều Gia chỉ có thể bán gói quà tân thủ của mình để đổi lấy điểm rồi mới nhập hàng từ hệ thống.

“Mua cái ông nội cô! Cút đi! Tận thế rồi còn ở đây lừa đảo người ta?!”

Người đàn ông trẻ trong xe hạ cửa sổ, quay ra chửi bới Kiều Gia xối xả, liên tục giục Thẩm Đồng khởi động xe.

“Đúng đó, Đồng Đồng, nghe lời anh con đi. Cái hộp mù này vừa nhìn đã biết là trò lừa đảo, muốn lừa lấy tinh hạch của chúng ta.”

Người phụ nữ quý phái ngồi trong xe nói bằng giọng nhẹ nhàng nhưng đầy ghét bỏ.

Câu nói vừa mắng Kiều Gia, cũng vừa tỏ vẻ bực bội với Thẩm Đồng đang chần chừ.

Lẽ nào không biết một viên tinh hạch quý giá cỡ nào sao?

Nghe nói chỉ cần một viên là đủ đổi quyền vào căn cứ sinh tồn rồi!

Nếu Thẩm Đồng đem tinh hạch tiêu xài linh tinh, vậy họ còn cách nào vào căn cứ?

Người phụ nữ quý tộc vừa định tiếp tục mở miệng thì..

“Không ổn rồi, zombie tới!!”

Một chiếc xe phía trước quay đầu chạy ngược lại, mọi người trên xe đều mặt mày tái mét, hoảng loạn hét lên.

Đằng sau xe họ là một bầy xác sống đông nghịt đang bám theo, tạo thành một dòng đen như mực.

Những con zombie này vừa nhanh vừa khỏe, cực kỳ khó tiêu diệt!

Cảnh tượng khiến những người trong xe của Thẩm Đồng cũng cứng đờ mặt mày, thậm chí còn trắng bệch hơn cả Kiều Gia.

“Thẩm Đồng! Thẩm Đồng!!”

Mọi người trong xe la hét gọi tên cô, thúc giục cô nhanh chóng lái xe rời đi.

Nếu chìa khóa xe ở trong tay họ, có lẽ họ đã sớm bỏ mặc Thẩm Đồng mà chạy thoát rồi!

Còn lúc này, âm thanh lớn từ cuộc đuổi bắt đã hấp dẫn cả zombie trong thành phố đổ về!

“Tôi nghĩ, cô sẽ cần cái này.”

Kiều Gia biết thời khắc tiếp thị tốt nhất đã đến!

Cô đẩy hộp mù đến trước mặt Thẩm Đồng, và thông tin của hộp mù vũ khí lập tức hiện ra trong tâm trí Thẩm Đồng:

【Hộp mù vũ khí cấp 1: Mở ra sẽ ngẫu nhiên nhận được một loại vũ khí lạnh/nóng.

Có xác suất cực cực cực thấp để mở được vũ khí siêu công nghệ.】

Thẩm Đồng sững sờ nhìn Kiều Gia cô ấy… rốt cuộc là ai?!

Giữa khung cảnh hỗn loạn tiếng hét vang vọng bốn phía, Kiều Gia vẫn điềm nhiên đưa tay ra:

“Hộp mù vũ khí giá đặc biệt chỉ một viên tinh hạch cấp 2.”

Phía trước và sau đều bị xác sống chặn kín, bên trái là con sông, bên phải là lan can đường cao tốc.

Không còn đường nào để chạy!

Đám người sống sót hoảng loạn như ruồi mất đầu, la hét và chạy tán loạn!

Họ không có bất kỳ vũ khí thích hợp nào để đối phó zombie!

Bọn xác sống kinh hoàng đã gần kề sát bên!

Thẩm Đồng liếc nhìn Kiều Gia, không do dự, lấy ra viên tinh hạch cấp 2 duy nhất trong túi đưa cho cô.

“Thẩm Đồng, cậu bị điên rồi à?! Giờ là lúc nào mà còn mua hộp mù?! Mau tìm cách tiêu diệt đám zombie đi chứ!!”

Một cô gái trẻ đang ôm cả gia đình run rẩy trong góc, khi thấy Thẩm Đồng còn tâm trí mua bán, liền quá sợ và tức giận mà chửi to.

Giọng điệu mắng nhiếc y chang gã đàn ông trẻ ban nãy.

Thẩm Đồng không để ý đến cô ta. Cô hít sâu một hơi, mở hộp mù mà Kiều Gia đưa cho.

Một luồng ánh sáng đỏ lóe lên!

【Súng phóng lửa siêu cấp: Vũ khí công nghệ cao có thể gây sát thương diện rộng.

Tự động nạp 10 viên đạn mỗi ngày.】

Nhìn ống phóng lửa đột ngột xuất hiện trong tay Thẩm Đồng, mọi người đều ngỡ ngàng!!

Cái gọi là hộp mù vũ khí… là thật ư?!

Ban nãy họ ai cũng nghĩ Kiều Gia là kẻ lừa đảo, làm gì có chuyện bán vũ khí trong tận thế?

Nhưng giờ…

Họ dụi mắt lia lịa, rồi mắt tròn mắt dẹt nhìn Thẩm Đồng khai hỏa!

ẦM!!!

Một quả pháo từ súng phóng lửa bắn thẳng vào bầy zombie lửa bốc lên tận trời!

Bọn xác sống tưởng chừng vô địch, trong nháy mắt hóa thành đống than cháy đen!

Tất cả chết lặng.

Cô gái đó rốt cuộc là ai?

Lại có thể “biến ra” vũ khí khủng khiếp thế kia?!

“Tôi cũng muốn một cái hộp vũ khí đó!!”

Gã đàn ông trẻ tuổi là người lao đến xe đẩy đầu tiên, đem tinh hạch mà nãy giấu kỹ đặt lên trước mặt Kiều Gia.

Giờ hắn không còn chút khí thế hung hăng như trước nữa.

“Hết rồi.”

Kiều Gia trả lời gọn lỏn.

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play