Đường Tam ôm tấm chăn đệm trở về giường mình, nhẹ nhàng đặt xuống. Tiểu Vũ từ nãy vẫn để ý đến hành động của Đường Tam, ánh mắt chợt sáng lên khi nhìn thấy tấm chăn mới. Các học sinh khác dường như hiểu ý, liền rối rít chạy về giường, lấy ra những tấm chăn cũ kỹ, lần lượt đưa đến trước mặt Tiểu Vũ. Một người trong số đó lên tiếng đầy nhiệt tình: “Lão đại, dùng của ta đi!”
Tiểu Vũ khoát tay, nửa đùa nửa thật: “Haizz, đừng gọi ta là lão đại. Gọi là Tiểu Vũ tỷ nghe thân thiết hơn.”
"Vâng, Tiểu Vũ tỷ!" mọi người đồng thanh đáp lại.
Tiểu Vũ nhìn từng tấm chăn đệm được đưa tới. Có cái thì rách, cái thì nhàu nát, lại có cái quá bẩn thỉu khiến cô nhăn mặt khó chịu. Ánh mắt cô nhanh chóng liếc sang tấm chăn mới của Đường Tam, khiến hắn lập tức cảnh giác. Đường Tam ôm chặt tấm chăn vào người như thể bảo vệ bảo vật quý giá.
Tiểu Vũ tiến tới, nở nụ cười ranh mãnh: “Tiểu Tam, chúng ta thương lượng chút được không?”
Đường Tam nhíu mày, nghi hoặc: “Tiểu Tam?”
Tiểu Vũ phớt lờ biểu cảm của hắn, tiếp tục: “Chăn của ngươi to như vậy, hai người đắp chung cũng dư mà.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT