Đứng trước cổng lớn của Vũ Hồn Thành, hai lính gác dừng lại nhìn cậu. Thiên An Lạc không nói gì, chỉ bình tĩnh giơ lệnh bài trưởng lão—một vật gia gia đã giao cho cậu trước đó. Ánh mắt lính gác lập tức nghiêm trang, cung kính cúi đầu nhường lối.
Không chần chừ thêm giây nào, Thiên An Lạc bước ra khỏi Vũ Hồn Thành, bóng dáng nhỏ bé nhanh chóng hòa vào màn đêm.
Ba ngày trôi qua, cuối cùng Thiên An Lạc cũng đặt chân đến Nặc Đinh Thành. Cậu bước xuống từ chiếc xe ngựa, dáng vẻ nhẹ nhàng nhưng ánh mắt lại lộ rõ vẻ trầm tĩnh và suy tính.
Trước mặt cậu là cổng vào của một học viện sơ cấp. Tường gạch loang lổ với những mảng rêu bám phủ, cánh cổng sắt đã cũ kỹ, sơn bong tróc, để lộ màu kim loại xỉn màu bên trong. Bên trên, tấm biển gỗ khắc tên học viện đã bạc màu bởi nắng mưa, vài chữ cái còn bị mờ nhòe.
Xung quanh học viện, khung cảnh cũng chẳng khá hơn. Những hàng cây khẳng khiu trơ trụi lá, mặt đất lấm lem đất bụi, vài học viên nhỏ tuổi chạy ngang qua với quần áo giản dị, thậm chí hơi rách rưới.
Thiên An Lạc khẽ nhíu mày. "Đây chính là nơi mà Đường Tam bắt đầu con đường truyền kỳ của hắn sao?" Cậu thầm nghĩ, ánh mắt lướt qua khung cảnh trước mặt, vẻ mặt vừa hứng thú vừa có chút xem thường.
Tuy học viện trông tầm thường là thế, nhưng trong mắt Thiên An Lạc, nó lại chính là điểm khởi đầu cho một mảnh ghép quan trọng trong kế hoạch của cậu. Cậu siết chặt nắm tay, ánh mắt lóe lên quyết tâm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT